Sự độc lập của Bằng sáng chế theo quy định của Công ước Paris

313

Theo quy định tại Điều 4bis của Công ước Paris thì sự độc lập của các bằng sáng chế cấp cho cùng một sáng chế tại những nước khác nhau:

–  Các bằng sáng chế do công dân của các nước thành viên của Liên minh xin cấp tại các nước thành viên khác nhau của Liên minh sẽ độc lập với những bằng sáng chế cấp cho cùng một sáng chế ở những nước khác bất kể nước đó có hay không là thành viên của Liên minh.

– Quy định trên đây phải hiểu theo nghĩa không bị hạn chế, cụ thể với nghĩa là patent cấp cho đơn nộp trong thời hạn ưu tiên sẽ độc lập cả về phương diện lý do dẫn đến huỷ bỏ hoặc đình chỉ hiệu lực, cả về phương diện xác định thời hạn hiệu lực thông thường.

– Những quy định này áp dụng cho tất cả những bằng sáng chế đang tồn tại tại thời điểm Công ước Paris bắt đầu có hiệu lực.

– Những quy định này cũng áp dụng cho cả những bằng sáng chế tồn tại trước hoặc sau thời điểm gia nhập Công ước của những nước thành viên mới.

– Các bằng sáng chế được cấp ở các nước thành viên khác nhau của Liên minh trên cơ sở hưởng quyền ưu tiên có thời hạn hiệu lực bằng thời hạn hiệu lực như thể các patent đó được cấp mà không hưởng quyền ưu tiên.